Tình thầy trò – Truyện Người Lớn 2021

Chào mọi người, nay rảnh lại viết thêm.
Dạo này cũng nghèo ý tưởng nên văn thơ không trôi trảy lắm, triển khai từ một tình tiết của truyện cũ của em thôi, ai thấy quen đừng chê ạ. Chúc mọi người vui vẻ

Lúc còn đi học thì hứa hẹn nhau sẽ đi chơi đi liên hoan thật nhiều, vậy mà lấy bằng tốt nghiệp liên thông xong là mỗi người mỗi hướng, cũng không thể trách được vì các anh chị trong lớp ai cũng đã có gia đình, bao nhiêu việc phải lo toan, đâu thể rảnh rang mà còn giữ được lời hứa như em. Mà cũng không phải, Hậu cũng không phải rảnh gì, công biệc bừa bộn lắm nhưng em vẫn nhất quyết nghỉ làm cho chuyến đi thăm, cũng như tạm biệt thầy ngày hôm nay. Hiếm người nào có tâm đối với các học viên như thầy Thành, tuy chỉ dạy lớp em vài buổi, nhưng đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng em. Thầy đã đứng tuổi, gần về hưu, cao lớn, lịch lãm, giọng nói trầm ấm, quan tâm chỉ bảo tận tình làm em rất cảm kích, bởi thế khi tạm biệt lớp trong buổi lễ phát bằng tốt nghiệp, thầy nói với cả lớp :
– Các bạn nào mai còn ở lại Gia Lai thì ghé nhà thầy chơi nhé, làm một bữa BBQ ngay sân vườn luôn!
Cả lớp đồng thanh đáp lại bọn em sẽ đến, nào ngờ lúc này đây, đứng trước nhà thầy chỉ có em, trong bộ váy xanh dương nhạt, cả cái con bé Thu hôm qua rõ ràng đã hẹn em cùng đi kỹ lắm rồi, giờ cũng bặt vô âm tín. Em lưỡng lự, giờ chỉ có mình mình tới, hay là đi về thôi, vào một mình ngại quá. Nhà thầy nằm ngoại ô cách thành phố không xa, rất bề thế, kín cổng cao tường, nhìn vào trong qua khe cái cổng gỗ lớn thấy vườn cây rộng rãi, thoáng mát, ngôi nhà rộng với lối kiến trúc cổ kính cho thấy thầy là một người hoài cổ.
– Ôi, Hậu phải không?! Vào đây em!- tiếng thầy, đã đứng bên trong cổng tự lúc nào, gọi ra.
– Dạ…d..ạ..! – em giật mình vì đang suy nghĩ lan man- Thầy ơi, hôm nay không thấy ai tới hết, có mình em à!
– Thầy biết mà! – thầy cười- mấy anh chị đó hứa hẹn khí thế lắm chứ, nhưng người ít nói như em mới là người có hy vọng nhất! Vào đây nào!
Vừa nói thầy vừa kéo cánh cổng cho em đi vào, được thầy khen ngợi, en cũng cảm thấy thoải mái, không khí gần gũi, cởi mở.
– Nào, xin giới thiệu với em đây là thế giới riêng của thầy, vườn sau rộng và đẹp lắm đấy nhé! – thầy hồ hởi vừa dắt em vào nhà, vừa giới thiệu cảnh vật xung quanh…
Bước vào nhà không khí mát rượi vì bên trong nội thất đa số là đồ gỗ, sàn lát gỗ, trần và tường cũng ốp gỗ. Một chiếc bàn to giữa căn phòng khách rộng thênh.
-Vào phòng trà uống nước cho ấm cúng em nè!
Thầy dẫn em đi theo một lối nhỏ lên lầu, tới một căn phòng rộng, bên trong có một chiếc giường nệm nhung trắng muốt, một cái bàn dài giữa phòng có ấm trà đang nóng, khói bay nghi ngút, một cái tháp gỗ trên có đốt trầm hương, khó chảy nhè nhẹ, tỏa mùi hương thơm thoang thoảng, nhiều vật dụng lặt vặt trong phòng, nhiều bức tranh thư pháp trên tường, nghiên mực, bút lông, cửa sổ to có rèm, từ đây có thể nhìn ra sân sau rộng rãi với một ao đầy hoa sen.
-Ôi, nhà thầy hệt như một khu nghỉ dưỡng vậy! – em không khỏi trầm trồ vì lối kiến trúc và quang cảnh ngôi nhà, nơi đây yên ắng, thanh bình khác hẳn với không khí náo nhiệt ồn ào ngoài đường, làm cho con người ta một cảm giác thư thái, dễ chịu.
-Cảm ơn em, khi nào rảnh cứ ghé nhà thầy chơi nhé!
Em và thầy ngồi vào bàn đối diện nhau, thầy rót cho em một ly trà, bánh ốc quế tỏa mùi hương ngọt ngào, em mỉm cười đón lấy, nhấp nhẹ một ngụm, đôi môi đỏ mọng khẽ mím lại.
Hai thầy trò nói chuyện với nhau thật vui vẻ, kể cho nhau nghe nhiều chuyện, chuyện lớp học, chuyện cuộc sống, công việc, cách nói chuyện của thầy rất gần gũi ấm áp làm em cảm thấy cảm phục, quý mến thầy hơn, không khí giữa hai người rất thoải mái.

tình thầy trò

– Cô đâu rồi thầy!?
– À…cô và thầy ly thân nhau mấy chục năm rồi, thầy sống ở đây một mình! Em thì sao, chưa tính chuyện chồng con à?!
– Dạ em chưa ạ! Em còn tính đi làm kiếm tiền nè!- em cười, giọng nói nhẹ nhàng, cử chỉ dịu dàng, hoạt bát, thầy liếc nhanh xuống, chiếc váy tuy ngắn nhưng cách ngồi khéo léo khiến em cho em càng thêm duyên dáng, cặp đùi trắng mịn màng không tỳ vết, mái tóc đen óng ả tỏa mùi thơm thoang thoảng thật dễ khiến người đối diện ngây dại.
-Thầy ở một mình vậy có buồn không?!
– Không, thầy thích ở một mình, vì thầy có thể chuyên tâm viết thư pháp, em không chú ý sao, các bức tranh thư pháp trên tường này đều là thầy tự viết đó!
Em há hốc miệng- Wow, thầy viết đẹp vậy luôn á, em không để ý tại em cứ nghĩ là thầy mua về treo chứ, ai ngờ đẹp vậy luôn!
Thầy cười, xoa đầu em như xoa đầu một đứa trẻ ngoan:
-Của thầy tự viết hết đó, chưa đâu, đây mới là tác phẩm tâm đắc nè!
Thầy dẫn em vào góc phòng, một bức tranh được phủ che bằng tấm vải trắng, có vẻ thầy trân trọng nó nhất nên mới bảo quản như vậy. Mở khăn ra, thì ra là một tấm hình chụp lưng trần của một cô gái trẻ nằm trên một chiếc khăn nhung hồng, chụp từ gáy cho đến giữa mông, cặp mông tròn phúc hậu, trên lưng là một bài thơ thư pháp viết nắn nót rất đẹp.
Hai người đứng ngắm một lúc lâu, em mới hỏi:
-Đây cũng là tác phẩm của thầy ạ?! Ai là người mẫu thế ạ!
Thầy cười, chắp hai tay sau lưng, dẫn em về bàn, chầm chậm:
-Đó là tác phẩm thầy tâm đắc nhất đấy, nó rất đẹp phải không? Người mẫu là Thanh, cũng là học viên lớp liên thông, trước em hai khóa! Em ấy rất đẹp, trong một lần đến thăm thầy, biết được ước mơ của đời thầy nên đã tình nguyện làm người mẫu cho thầy đó!
Em suy nghĩ hồi lâu, rồi lại đi lại ngắm bức hình, đúng là người con gái trong hình thật đẹp, quyến rũ, bờ mông tuy chỉ chụp có một nửa nhưng trông thật gợi cảm.
– Chỉ có một tấm thôi ạ? Thầy không chụp những góc khác nữa sao?!
– Có chứ, nhưng tấm này là tấm đẹp nhất, và cũng kín đáo, nói vậy chứ cô bé ấy không bị khỏa thân đâu, được đắp khăn phần dưới mà!
-Dạ, hi hi, nếu mà bị cởi hết đồ thật thì xấu hổ quá thầy ha! – em cười rất tươi.
Thầy cười:
– Thầy cũng đặt ra quy tắc khi thực hiện, phải theo một trình tự nhất định đó, không phải làm bừa đâu!
– Dạ!?
– Thời gian trôi qua, thầy cũng nghĩ ra được một ý tưởng mới, nhưng cô bé đó cũng đi lấy chồng làm ăn xa rồi, chắc cả đời thầy cũng không thể tìm được người mẫu để thực hiện ý tưởng mới nữa! – giọng thầy man mác buồn.
Hậu cảm thấy thương cho thầy, em biết tính mình rất dễ mủi lòng, liền cố gắng nói tránh sang chuyện khác:
-À, em có món quà tặng cho thầy nè! – Em nâng một hộp quà nhỏ trong tay, thầy cảm động:
– Cảm ơn em nhiều, em tới bất ngờ thầy không có quà gì, thôi thì xin chúc em sức khỏe thành công trong cuộc sống nhé!
Em cảm động, tự dưng muốn trào nước mắt, bất giác ôm lấy thầy, bàn tay rắn chắc của thầy cũng vòng qua hông em, ôm trọn cái eo thon nhỏ. Tự dưng em nảy ra một quyết định táo bạo:
– Thầy ơi! Em có thể giúp thầy hoàn thành tâm nguyện không ạ?
-Tâm nguyện gì?
– Em sẽ làm người mẫu cho thầy!
– Được không vậy, em đã suy nghĩ kỹ chưa?- thầy thả tay ra, giữ vai em, nhìn vào đôi mắt long lanh, tự dưng em lại cảm thấy hồi hộp vì dù sao đó cũng là một người đàn ông, mặt đỏ lên vì ngại ngùng:
-Em….rất quý thầy, vì thầy đã giúp đỡ em nhiều, em cũng cảm mến con người thầy nữa, em cũng có xấu hổ chứ, nhưng em sẽ giúp thầy hoàn thành tốt nè! Với lại…-em cười nhí nhảnh- lát nữa chụp hình lại chụp lưng em thôi nhé, không được chụp mông!

Thầy cười:
– Cảm ơn em rất nhiều!
Em chợt lo lắng, liệu quyết định của mình có ổn không đây, nhưng rồi tự trấn an mình không sao cả, dù sao cũng là một trải nghiệm không phải ai cũng có dịp trải qua, với người thầy của mình.
-Mình bắt tay vào luôn chứ em?! Cũng tầm 9h trưa rồi nè?!
-Dạ…ạ…. Em phải làm những gì hả thầy?
– À, chắc cũng phải chuẩn bị nhiều việc đó, giải thích cũng dài dòng, vậy em hãy chỉ nằm im, thầy sẽ làm rồi từ từ giải thích cho em, được không?!
-Dạ thầy, Hậu ơi cố lên!- cái động tác gồng tay tự trấn an động viên mình của em làm thầy bật cười, cảm thấy cô bé này vừa xinh đẹp, quyến rũ mà lại đáng yêu quá.
-Mình bắt đầu luôn trong căn phòng này nhé, đây cũng là phòng làm việc của thầy, em lại đây!
Thầy vẫy tay em lại bàn giữa phòng, kéo bớt rèm cửa lại cho không gian kín đáo, bật một chiếc đèn vàng soi lên chiếc bàn gỗ tạo cho không gian ấm áp, nhanh chóng dọn hết ấm trà và ly tách, lau bàn, rồi mở tủ lấy ra một chiếc khăn nhung trắng dầy cộm, trải lên mặt bàn.
-Em nằm úp xuống nào!
Hậu ngoan ngoãn nghe theo, thầy gấp một chiếc khăn nữa làm gối để em kê má lên. Không gian im ắng, em nằm thoải mái, mái tóc đen xõa ra hai bên, đôi mắt nhắm hờ, đôi vai nhỏ, hai cánh tay trắng mịn màng, cái eo thon nhỏ, bờ mông cong tròn nhô lên, cặp đùi trắng căng mịn chiếc váy ngắn không che hết được, đôi bàn chân nho nhỏ tưởng chừng có thể nắm vừa trong lòng bàn tay.
Em hồi hộp, tưởng tượng thầy sẽ làm gì, tự dặn lòng mình rằng thôi, mình đã đồng ý giúp thầy rồi thì có sao cũng vẫn ngoan ngoãn, không ý kiến nhiều nữa.
Thầy bước đến, ngắm nhìn em hồi lâu rồi sửa lại tư thế cho em, nâng hông em cao hơn một chút. Nhẹ nhàng xoa lưng:
– Thả lỏng người thư giãn em nhé!
Nói rồi thầy nhẹ nhàng kéo phéc mơ tuy trên chiếc váy, đến tận hông, chợt như nín thở vì làn da trắng muốt và cái lưng trần gợi cảm của em:
-Hậu này, em đẹp quá!
-Dạ..ạ.!
Thầy nhẹ nhàng gỡ ống tay, vuốt theo phần eo gỡ váy em xuống, cái quần lót hồng lộ ra, rồi cặp đùi trắng muốt, chỉ trong phút chốc tất cả đường nét cơ thể em đã phơi bày.
-Tuy chỉ viết thư pháp lên lưng trần em thôi, nhưng thầy cần chuẩn bị cả cơ thể em, nên em đừng ngại nhé!
– Dạ..ạ..! – em trả lời vậy nhưng không khỏi lo lắng.
Thầy gỡ áo lót ra, lại tiếp tục, luồn tay vào bờ mông trong quần lót, nhẹ nhàng tuột xuống làm em như ngừng thở, giờ đây em đã bị khỏa thân hoàn toàn. Thầy gấp chiếc quần nhỏ ngay ngắn đặt trên ghế:
– Thầy sẽ lau người em!
Nói rồi thầy dùng một chiếc khăn ướt lau lên da thịt nhạy cảm, nó như ửng đỏ lên, lau thật lâu ở bờ mông căng tròn, rồi cặp đùi trắng, cẳng chân, bàn chân.. Rồi để hai tay em lên trên đầu, bằng một động tác rất thuần thục cột lại và cố định, trói tay em vào mép bàn bằng một dải lụa trắng:
– Thầy ơi..i.! Em hơi sợ hãi, khẽ kêu lên.
– Đừng sợ nè, giờ nằm ngửa ra!
Thầy nhẹ nhàng lật ra và lặng người ngắm cái cơ thể nõn nà của em, ôi gương mặt thanh tú với đôi môi đỏ hờ hững, hai vú tròn căng, núm vú nho nhỏ hồng hào, cái eo thon gọn, cái bụng phẳng trắng mịn màng, cặp đùi gợi cảm, và, một chùm lông nhỏ nơi âm hộ em, đen nhánh, mọc trật tự trên cái mu căng phồng, hai mép âm hộ khép chặp vào nhau trông thật đẹp.
-Em ngại quá thầy ơi!
Thầy cười, nhẹ nhàng lau người em, từ trên xuống dưới, chụp khăn lên hai bầu vú, xoa nắn thật kỹ càng, dùng hai ngón tay kẹp nhẹ đầu vú nhỏ nhấc lên, tỉ mỉ lau xung quanh, rồi lau đùi, lau chân, rồi nhúng nước ấm, chụp nhẹ lên đám lông mu, xoa nhẹ:
-Sắp xong rồi đó, thầy ủ cho lông em mềm mại, dễ cạo hơn!
Em choáng váng cả người, thầy sắp sửa cạo lông âm hộ mình sao, muốn đưa tay xuống che lại nhưng đã bị trói chặt, chỉ biết nằm im.
Thầy ngồi im lặng ngắm nhìn em một lúc lâu rồi bỏ khăn ra, nắn bóp cái mu một hồi:
-Chắc giờ cạo được rồi đó, mà hình như mu em nó mới phồng lên hơn thì phải!

– Dạ…-em run rẩy – tại thầy đụng vào nhiều làm em bị….
– Bị sao nè!?? – thầy hỏi nhẹ nửa như trêu đùa.
– Dạ, giống như….em đang bị kích thích á thầy!
– Ừ không sao! Lát thầy sẽ kiểm tra kỹ!
Em nhắm mắt, cầu mong cho giai đoạn này qua mau. Thầy lấy ra một chai kem cạo râu, xịt ra bàn tay rồi bôi đều lên đám lông mu, vừa bôi vừa nắn bóp không ngừng:
– Đừng căng thẳng, mu em sẽ căng phồng đó, thầy sẽ bóp cho mềm ra, dễ cạo lông hơn, nhất là chỗ này này – vừa nói thầy vừa tách hai đùi em ra, miết tay vào cái khe suối ướt át.
Em giật bắn người vì những kích thích bất ngờ mà người đàn ông đó gây ra, khẽ rên rỉ, thở gấp.
Thầy không chú ý tới những thay đổi đó, cầm chiếc dao cạo râu ấn nhẹ xuống cái mu, kéo nhẹ. Lông em đứt xoàn xoạt, chỉ mới vài đường cạo là cái mu trắng bóc đã bị lộ ra.
– Xong chưa thầy ơi?!
– Chưa em nè, cạo lông mu em thì dễ nhưng còn nhiều sợi nằm lưa thưa bên hai mép, thầy phải làm thật kỹ nè!
– Dạ…!
Thầy tiếp, vừa nói vừa làm:
– Đây, giờ thầy kê gối dưới mông em, rồi sẽ dạng đùi em ra…đúng rồi, giờ thầy tách hai bên mép ra nè….rồi, ngoan lắm….thầy cạo nè…hai mép em căng mịn quá!
Em thật sự bất ngờ vì những lời nói của thầy, nhưng không biết làm gì khác, đành im lặng lắng nghe, những động tác khám phá của thầy cũng kích thích em mãnh liệt, lúc thì vạch mép âm hộ bên này, lúc thì bên kia, rồi lúc lại xoa nhẹ âm vật nhỏ của em như đùa giỡn.
Một lát sau cả âm hộ đã bị cạo sạch trơn, trắng mịn màng, đường cong hai mép lộ rõ, bên trong hai môi nhỏ hồng hào ướt át, âm vật nhỏ đỏ hỏn vì bị xoa nhiều, thầy rưới nhẹ nước lên, lau tỉ mỉ sạch sẽ, vuốt khẽ cái khe suối khiến em như cứng hết cả người, hai đầu vú đỏ ửng lên, căng mịn, thầy dừng lại một nhịp, nhìn em:
– Hít sâu thở đều nhé!
Rồi chẳng chờ em chuẩn bị, thầy đè ngón tay mình vào âm vật, xoa thật đều, em thở hắt một tiếng, âm đạo mở rộng, thầy nhanh chóng đút một ngón tay vào, nhanh chóng tìm đến điểm G, kích thích nó mạnh mẽ, nước em trào ra ướt cả chiếc khăn bên dưới, em ưỡn người cố gắng chống chọi với kích thích, nhưng không chịu nổi nữa, co giật dữ dội hét to lên:
-Dừng lại thầy ơi!
Nhưng thầy không dừng, em cũng đã tới cao trào, hai mắt như mờ đi, phần hông nảy lên dồn dập, em lên đỉnh mất rồi, dường như quá sức chịu đựng mà cả nước tiểu cũng bắn ra tung tóe. Thầy rút bàn tay nhoe nhoét nước ra, lật em nằm úp xuống, đắp cho em một chiếc khăn, khẽ vỗ về:
-Không sao nè, em nghỉ ngơi đi!
Em như kiệt sức, chìm nhanh vào giấc ngủ, chẳng còn biết trời đất xung quanh nữa.
Không biết bao lâu sau, em lơ mơ tỉnh lại, cảm giác ai đó đang đỡ một bên đùi mình co lên trong khi giữ một đùi duỗi thẳng, ở cái tư thế nằm sấp này nó khiến cho hai mép âm hộ em tách hẳn ra, lỗ âm đạo nho nhỏ cũng vì thế không được che chắn gì, lộ ra như sẵn sàng bị người ta quan hệ. Em cảm nhận một bàn tay ấm áp xoa bóp, ôm trọn cái mu nhỏ của mình, vuốt ve, miết lên miết xuống cái khe ướt át, rồi nhè nhẹ, một ngón tay đút vào âm đạo đang hé mở của mình, tiếng nước nhờn bị móc ra kêu nhóp nhép.
– Ngủ ngon em nhé! – giọng thầy vỗ về – em biết sao thầy phải làm vậy không? Tại vì với thầy người mẫu để viết thư pháp phải không có chút ham muốn tình dục nào nữa như thế mới có ý nghĩa, bức ảnh mới thoát tục, nên thầy cần phải làm cho em lên đỉnh nhiều lần, ra hết nước nhờn luôn!
Em cũng chẳng hiểu nổi tại sao thầy lại có quan điểm quái gở bệnh hoạn như vậy, nhưng lỡ rồi ném lao phải theo lao, đành nằm im chịu đựng vậy.
Cứ thế em bị kích thích tiết ra nước nhờn ướt đẫm chiếc khăn bên dưới, em lên đỉnh không biết bao nhiêu lần, âm đạo co bóp liên hồi. Tới khi thầy rút tay ra em thật sự đã mệt nhoài, cảm giác như tất cả ham muốn xác thịt đã được thỏa mãn hết, chìm vào giấc ngủ thật sâu.
Lúc em tỉnh dậy đã thấy thầy vừa bế mình ra khỏi bồn nước ấm, đặt mình trên giường, lau thật khô, bất ngờ đặt một nụ hôn lên cái mu trắng bóc, mặc lại váy áo cho mình, dường như hiểu được thắc mắc của em thầy cười:
– Em ngủ say quá, thầy đã hoàn thành tác phẩm trên người em và chụp lại rồi, lát sẽ cho em xem….

Thế là trên bức tường ấy bức ảnh cũ đã bị thay thế bằng bức ảnh mới của em, với cái lưng trần gợi cảm, một nửa bờ mông căng tròn, và một nửa khuôn mặt em đang say ngủ, chắc chẳng ai biết rằng giấc ngủ đó là vì kiệt sức sau khi bị thầy làm cho lên đỉnh quá nhiều lần. Thầy cười hạnh phúc ngắm nhìn tác phẩm của mình, ôm em:
-Cảm ơn em, thầy sẽ nhớ mãi ngày hôm nay, thầy rất hạnh phúc vì đã hoàn thành được tâm nguyện đời mình!
Em đỏ mặt, lòng bối rối không biết nói gì, lát sau xin từ biệt, thầy tiễn em ra cổng:
– Sau này em có còn ghé chơi nhà thầy nữa không ?!
-Dạ, em chưa biết nữa, thôi taxi tới rồi, em tạm biệt thầy!
Thầy cười vẫy tay chào em, nhìn bóng dáng quyến rũ ấy bước vào xe, cho đến khi xe chạy khuất ở một ngã rẽ, khẽ lẩm nhẩm: em ấy thật tuyệt vời!