Mẹ tôi là kiều nữ – Truyện Hay ( Update Phần 13 )
Tôi sinh ra tại một vùng quê nghèo , nơi mà đồi núi trập trùng phủ xanh bởi những rừng sim xanh xum xuê . Mỗi mùa xuân qua hè về , đồi sim lại nở rộ những bông hoa tím ngắt như khoác trên mình một bộ cánh mới .
Người ta thường nói màu tím là màu của sự chờ đợi , là màu của sự thủy chung , thế nhưng đối với câu chuyện của gia đình tôi thì lại khác . Bố mẹ tôi quen , yêu và về chung sống với nhau như vợ chồng khi chỉ vừa mới 17 tuổi , ở cái vùng quê nghèo này , việc học hành thi cử , việc được cắp sách đến trường hằng ngày vui đùa cùng chúng bạn như là một thứ gì đó xa xỉ . Hầu hết trẻ con ở đây đều thất học hoặc nếu có đi học thì cũng dang dở như chỉ cần đủ để biết cái chữ .
Bố mẹ tôi cũng vậy , đến với nhau , sống chung nhà , không được học hành tử tế nên công việc chính của bố mẹ tôi chỉ là làm ruộng , trồng ngô , nuôi gà , trồng rau , bươn trải cuộc sống hằng ngày , tôi được sinh ra trong hoàn cảnh như vậy đấy .
Thế rồi khi năm tôi lên 5 tuổi thì cũng là lúc mùa màng thất thu , kinh tế gia đình càng eo hẹp . Mẹ tôi không chịu được cảnh khổ , bỏ bố con tôi lại trong một đêm hè mưa gió , nghe theo lời mấy người bạn cùng trang lứa lên thành phố để lập nghiệp . Bố tôi biết tin đã nuốt nước mắt , bán mảnh vườn của ông nội để lại , kiếm chút tiền lên thành phố tìm mẹ tôi , tôi được gửi lại sống trong vòng tay của hàng xóm làng giềng , trong tình thương tốt đẹp của con người nơi đây .
Bố tôi đi rất lâu , tôi không nhớ rõ ông đã đi bao mùa sim chín . Chỉ biết rằng hằng ngày tôi vẫn cùng đám con nít xung quanh làng trèo lên đồi sim chơi , cùng nhau hái những quả sim chín mọng ngon lành rồi nhìn về phía con đường mòn quanh co xa xăm , nơi mà tôi ngóng chờ hình bóng bố mẹ tôi quay trở về . Cô Lan người hàng xóm tốt bụng , hiền lành đã cưu mang tôi , thậm chí đối với tôi , cô còn thân thiết với tôi hơn cả người mẹ ruột của mình . Cô nói :
” Hằng ngày con hãy lên đồi sim , ngắt một bông hoa tím đẹp nhất , to nhất , thả nó trôi theo con suối rồi cầu nguyện , một ngày nào đó điều ước của con sẽ thành hiện thực ” .
Tôi tin lời cô , suốt nhiều năm liền từ khi chỉ là một đứa nhóc , cho đến khi là một thằng con trai 15 tuổi . Hằng năm cứ mỗi mùa hoa sim tím rụng , tôi đều lựa một bông to đẹp thả trôi dòng sông , tiếng suối chảy róc rách , từng làn nước trong veo , mang theo tâm tư tình cảm và cả hy vọng của tôi vào đó .
Năm tôi tròn 16 tuổi , cô Lan dạy tôi cách trồng chè , cô muốn tôi cùng 2 người con trai của cô cùng nhau chăm sóc phát triển vườn chè khi cô đã gần tuổi xế chiều . Mới đầu tôi gật gù đồng ý , nhưng rôi nhiều đêm nằm trăn trở , vắt tay lên chán trằn trọc suy nghĩ . Tôi không muốn cả đời trôn vùi mãi nơi đây , cuộc sống chỉ ăn ngủ và vươn chè , tôi muốn đi xa , tôi muốn phát triển , tôi muốn bay cao bay xa , vượt qua đồi sim tím , làm một điều gì đó ý nghĩa hơn và điều quan trọng nhất là tôi muốn tìm lại bố mẹ ruột của mình .
Nghĩ là làm , ngay tuần sau , tôi tạm biệt cô Lan , tạm biệt hai người anh trai là bạn thời thơ ấu . Tôi nói với cô tôi sẽ lên thành phố lập nghiệp , tôi cảm ơn cô Lan rất nhiều . Ngày tôi lên xe , cô Lan khóc quá chừng , tôi vỗ về , tôi hứa với cô Lan , khi tôi trở lại sẽ xây cho cô một căn nhà tử tế chứ không phải ở nhà tranh vách đất nữa . Tôi cũng sẽ trồng một vườn hoa hướng dương xung quanh nhà , loài hoa mà cô Lan rất thích . Tôi bước chân lên xe , tiếng xe buýt rồ ga , xe lăn bánh , bỏ lại đằng sau là cảnh làng quê thôn sơ êm đềm , cùng đồi sim lối nhau chập chùng nghiêng mình như đang vẫy tay tạm biệt …
———————————–X X X X X X X X X X X X ———————————————-
Lên thành phố lạ nước lạ cái , vật bất ly thân duy nhất của tôi là bức ảnh cũ kỹ của cô Lan đưa cho tôi . Là một tấm hình tôi chụp chung cùng bố mẹ năm tôi lên 4 tuổi , tôi lên thành phố với quyết tâm lập nghiệp và tìm lại bố mẹ ruột của mình . Sử dụng số tiền ít ỏi cô Lan đưa , tôi thuê một phòng trọ bình dân với giá rất bèo , bèo so với mọi người nhưng là cả gia tài đối với tôi . Nhờ cơ thể rắn rỏi , cao lớn cùng nước da hơi ngăm đen khỏe mạnh , tôi nhanh chóng xin được việc làm là một chân bảo vệ quèn ở khu chung cư dành cho người giàu có . Ngày nhận đồng phục và đi làm buổi đầu tiên , tôi đã kết giao với vài người bạn đồng nghiệp . Công việc của tôi là hằng ngày từ chập tối đến đêm khuya , tôi sẽ đi tuần tra để bảo vệ an ninh xung quanh khu chung cư đó . Nhờ tính thật thà và chăm chỉ nên chẳng bao lâu tôi đã nhanh chóng được đội trưởng bảo vệ cân nhắc cho làm đội phó , thời gian cứ thế trôi qua , tôi dần dần bắt nhịp được lối sống thành thị …
Rồi một đêm khá muộn cũng như bao ngày , tôi đang dạo bước xung quanh khu chung cư thì một chiếc xe Mercedes đen tấp vào lề đường . Đèn xe ô tô vụt tắt , cửa xe ô tô hé mở . Một người đàn ông trung niên sang trọng với tạng người mập mạp cùng bộ ria mép cắt tỉa gọn gàng bước ra . Ông ta nhanh chóng chạy sang cửa xe bên kia , lịch thiệp mở cánh cửa xe còn lại . Khi cánh cửa hé mở , một người phụ nữ chỉ tầm 35 tuổi đổ lại nhẹ nhàng bước ra . Tôi lặng thinh , trái tim bỗng nhiên căng tức rồi đập liên hồi , tôi bần thần , chân tay bủn rủn . Lần đầu tiên trong đời tôi gặp được một người phụ nữ xinh đẹp như thế , đẹp quá . Ông trung niên nắm tay người phụ nữ ấy , rồi ông nhìn ngó quanh , thấy tôi , ông vẫy tay gọi tôi lại . Tôi lúc này như chết lặng trước vẻ đẹp kiêu sa của người phụ nữ ấy , từng nhịp đập của con tim giống như có ai đó đưa tay bóp chặt lấy trái tim của một thằng con trai 17 tuổi …
Phải mất đến lần gọi thứ 3 có lẽ là thứ 4,5,6 gì đó của ông chú trung niên kia , tôi mới hoàn hồn . Tôi di chuyển chậm chạp tiến lại , mọi dũng khí thường ngày cho công việc của tôi bỗng nhiên tan biến khi đối diện với tôi đang là một thiên thần trong bộ váy sườn xám đen . Ông chú trung niên nhờ tôi xách hành lý vali lên tầng cho ông ấy , tôi lặng thinh , nhìn chằm chằm người phụ nữ ấy . Người phụ nữ đỏ mặt , mỉm cười , ông trung niên lại phải búng tay ” tooc ” ” tooc ” 2 cái ” Ê ! Cu “! , tôi mới tỉnh giấc mà cúi xuống bê cái vali màu đen , nặng trịch lên vai…
Khệ nệ vac vali đen theo sau lưng hai người , mũi và khứu giác tôi bị quyến rũ bởi mùi nước hoa đắt tiền mà người phụ nữ phía trước xịt lên . Một mùi thơm nhẹ nhàng , nữ tính phảng phất , tôi nuốt nước bọt cái ực . Lúc này , dưới ánh sáng trắng của đèn tuýp trong hành lang khu chung cư , tôi mới có dịp nhìn ngắm người phụ nữ ấy rõ hơn . Dù chỉ là đằng sau , tôi vẫn cảm nhận được một đường cong hoàn mĩ từ vai xuống gót chân , làn da trắng trẻo mịn màng , mái tóc đen dài được búi cao , cái váy sườn xám màu đen ngắn ngủi với những họa tiết hoa văn chẳng thể nào bao che hết được cặp mông căng mây mẩy to tròn , cùng cặp chân dài nõn nà trắng mịn ấy . Hơi thở tôi trở lên gấp gáp , phải chăng , tôi đã phải lòng người phụ nữ ấy mất rồi .
Dừng lại tại căn phòng số 103 , tôi thở hổn hển vì phải vác nặng . Mở cửa phòng , ông chú trung niên cảm ơn tôi , rồi xách cái vali vào trong . Người phụ nữ quay lại nhìn tôi , bỗng nhiên có một cảm giác gì đó rất lạ , vừa xa xôi , lại gần gũi lắm . Người phụ nữ nhìn tôi bằng ánh mắt hiền hậu , đôi môi phớt hồng của cô khẽ mỉm cười , tôi nhìn ngắm cô , tôi chỉ muốn hét lên đủ để cô ấy nghe rằng ” Cô xinh lắm “! … Từ trong ví màu đen , cô lấy ra một ít tiền dúi vào tay tôi , tôi nhận lấy tiền của cô , rồi ngước mắt nhìn với theo người phụ nữ ấy bước vào phòng , cánh cửa phòng số 103 từ từ đóng lại …
Còn nữa …