Khu Đất Đáng Sợ
Những ngày đầu chuyển nhà…
Đầu tiên là chuyện bố mẹ em mua mảnh đất đấy như sau:
Ông chủ mảnh đất này là một bác sĩ rất có tiếng tăm ở viện 108, ông ấy hành nghề nấu cao (cao hổ cốt xịn 100%). Tổng diện tích miếng đất nhà ông ấy là 280m2, đã xây nhà 100m2 5 tầng rồi, gia đình ông ấy ở 3 tầng dưới và toàn bộ tầng 4 là kho, tầng 5 là lò nấu cao, chung quanh là vườn.
Con trai ông ấy cũng là một bác sĩ rất giỏi ở viện 108, về sau ham mê cá độ, dính vào nghiện ngập nên ông này phải bán đất đi trả nợ cho con (nợ hơn 50 tỷ các thím ạ). Ông ấy cắt đất bán, cắt mảnh đất của ông ấy ra thành 2 phần rồi bán, các thím có thể hình dung là 1 mảnh vuông vắn chỉ là đất không rộng 130m2, và một mảnh lệch thước thợ có nhà 100m2 trên ấy rồi (nhà nấu cao ấy ạ) và vườn khoảng 50m2.
Lúc mới đầu ông ấy bán giá mảnh 130m là 9b3, còn mảnh có nhà kia là 12b. Bố mẹ em lúc ấy cũng có khoảng 15b nên quyết định mua mảnh 12b. Nhưng sau đấy vì một lý do (em xin nói sau) mà bố mẹ em lại mua mảnh 9b3 kia, và xây 1 cái xưởng cấp 4 cho thuê với giá 10tr/tháng, cho rất nhiều người thuê nhưng chỉ thuê 2 3 tháng là họ bỏ, phá hợp đồng chấp nhận đền tiền cho bố mẹ em. Cá biết còn có người thuê làm kho chứa gas chỉ thuê 1 tháng, xong chạy lẹ.
Nhà em hiện có 1 cái ở đường Láng đang có nhu cầu xây nên bố mẹ em quyết định cải thiệt mảnh đất có nhà xưởng thành nhà cấp 4 ở tạm trong lúc xây nhà đường Láng. Cũng trong thời gian xây này (độ tháng 9 10 năm ngoái) có một cô rất giàu mua nốt mảnh 12b kia và dọn về ở, còn vợ chồng ông bác sĩ cùng thằng con đi sang một mảnh đất của anh trai ông ta cách đó khoảng 150m cất nhà ở tạm (vì ông này trắng tay rồi).
Tiếp theo là những sự việc quái gở:
Nhà em nuôi 1 mèo 1 chó, con chó nhà em hồi ở đường Láng nó còn bé, sau đem nhờ bà nội nuôi hộ (chó béc giê) rồi khi xong nhà cấp 4 đem về đấy, có cũi nuôi riêng. Ngày 27 tết, cả nhà em dọn 100% về nhà cấp 4 ấy ở.
Sự việc đầu tiên là cái giường của em, giường gỗ lim, vừa kê một cách vững chãi vào phòng em, em vừa bước vào phòng thì con chó sủa gằn lên từng tiếng giận giữ, và cái giường thì sập rầm 1 cái. Chú em kê cho em rất chắc chắn, k thể sập được (trước đấy thằng em em nó còn leo lên nhún nhảy còn k sập, giường 6 chân rất chắc chắn). Giường sập, con chó Mích thì sủa ầm ỹ làm nhà nhồn nháo hết lên. Lúc ấy là khoảng 8h tối. Mọi người cũng k để ý lắm, chỉ mau đóng lại rồi nghỉ ngơi, ăn cơm
Đóng lại giường xong, em cùng bố sang thăm hàng xóm trong lúc đợi cơm. Đền nhà ông bác sĩ thì k sao, đến bấm chuông nhà cô giàu kia (mới chuyển về độ tháng 10) thì cô ấy thò mặt ra, thấy bố em và em vội đóng cửa vào k ra tiếp, còn chó và mèo nhà em kêu loạn lên 1 lần nữa (về sau cứ cửa nhà ấy mở là chó mèo nhà em lại kêu. Nhà em cách nhà ấy 1 mảnh vườn độ 50m2).
Đêm hôm đầu tiên, lạ nhà nên ngủ chập chờn. Đúng lúc đt em sáng lên báo 12h đúng thì con Mích lại sủa và tru lên những tiếng rất ghê rợn. Em nghĩ là an ninh ở đây k tốt nên thủ 1 khúc gỗ mở cửa ra xem, bên ngoài tối om, con Mích sủa rất to về phía cửa nhà, còn con mèo thì có vẻ sợ, quẩn vào chân em. Soi đèn không thấy gì nên em lại vào ngủ tiếp. Đêm hôm ấy trần nhà (trần thạch cao) có tiếng lục cục, bố em bảo nhiều chuột nhưng em nghe k như tiếng chuột chạy, con mèo thì lên bàn học em nằm như bt.
Sáng hôm sau, 6h dậy, em thả con Mích ra cho nó chạy thì nó xộc vào phòng em, xủa ầm ỹ lên, con mèo cũng gru gru (bt con Mích với con mèo rất thân nhau). Em xua nó ra ngoài thì nó chạy sang cửa nhà cô giàu, cào cửa + sủa inh ỏi. Em vội kéo nó nhốt vào cũi.
Đến 9h sáng, có một đám người + công an đến đỗ xe trước cửa nhà cô giàu (hôm ấy là 28 tết, 1 ngày nữa là 29 tết Quý Tỵ). Họ đọc lệnh niêm phong nhà của ngân hàng, cả nhà cô ấy khóc toáng lên. Nghe bố em bảo mới biết cô ấy bị vỡ nợ rồi. Vợ chồng cô ấy với đứa bé con sang nhà em ngồi nhờ 1 lúc rồi thuê taxi đi. Từ đấy đến nay k thấy quay lại, nhà + đồ đạc niêm phong 100%. (tính đến cô ấy là có 2 người đã phải gán nợ nhà đấy, là ông bác sĩ + cô ấy)
Bắt đầu từ lúc ấy, con Mích nhà em nếu được thả thì cứ sang cửa nhà ấy sủa inh ỏi lên. Và đêm nào cũng thế, cứ 12h đêm là nó sủa, nó sủa kiểu như có người lảng vảng ấy. Tiếng chân “chuột” trên nóc nhà cũng k còn do con mèo đi tuần trên nóc nhiều.
Đêm mùng 1 tết, cả nhà em về khuya đi ngủ, thả con mích ra thì nó rên ư ử rồi sủa kiểu rất sợ ấy. Con mèo thì mất hút, chiều hôm sau mới về. Em cũng lạnh gáy nên thả con mich cho nó đi lại trong sân nhà em thì nó nằm yên dưới gầm oto rồi rên ư ử. Tết năm nay mưa rất lạnh, mà bầu không khí thì kinh khủng, lạnh lẽo và gió thì rít lên. Căn nhà bên kia trông rất thê thảm, mấy miếng niêm phong bay phần phật trong gió.
Đền lúc này thì em sợ thật, đúng kiểu Creepypasta rồi. Hôm nay đã là gần rằm, nhưng từ hôm ấy đền h cứ đúng 12h là con Mích nhà em sủa, và con mèo thì gru gru nghe rất kinh khủng.
Các thím cho em một chút nhận xét và kinh nghiệm đối phó với.