HOÀNG TỬ BẠCH TUYẾT
Xưa rất xưa và xa rất xa, có một nơi gọi là vùng đất cổ tích. Trong vùng đất cổ tích có rất nhiều vương quốc nhỏ. Và câu chuyện bắt đầu tại một vùng đất phía bắc, có một vương quốc gọi là vương quốc đảo ngược. Đúng như tên gọi ở đó nhà vua là phụ nữ, hoàng hậu là đàn ông. Tương tự hoàng tử là con gái, công chúa là con trai. Vào một ngày tuyết rơi trắng xóa, hoàng hậu ngồi đan áo bất cẩn để kim đâm vào tay. Giọt máu đỏ rơi xuống thấm bông tuyết trắng bên khung cửa sổ, hoàng hậu thầm ước.
-Nếu công chúa sắp ra đời có mái tóc đen như gỗ mun, môi đỏ như máu. Da trắng như tuyết thì hay quá!
Không lâu sau đức vua đã hạ sinh một công chúa đúng y điều hoàng hậu ước, quá vui mừng hoàng hậu chỉ kịp thốt lên hai chữ Bạch Tuyết thì đã băng hà vì mắc nghẹn hột đậu phộng. Đức vua một mình chăm sóc Bạch Tuyết đến năm cậu 12 tuổi, thì tái giá lấy một phù thủy cực kỳ xinh đẹp. Phù thủy tên Ice có mái tóc nâu ngắn chỉa lởm chởm như hoa hướng dương, thân hình lực lưỡng. Đúng là một vẻ đẹp nghiêng thùng đổ nước. Nhưng đức vua không hề biết hoàng hậu mới này cực thích các cậu bé thiếu niên. Thế nên cậu bé Bach Tuyết đã lọt vào mắt đen của hoàng hậu Ice, bạch Tuyết tội nghiệp phải xin vua cha ban cho một phòng có cửa kiên cố mới yên tâm ngủ ngon.
Đêm sinh nhật thứ mười sáu của Bạch Tuyết hoàng hậu quyết định tặng chàng một món quà thật đặc biệt. Chuông gõ 12 giờ đêm, mọi người đang say giấc nồng. Bạch Tuyết vẫn say ngủ không hay biết nguy hiểm đang đến gần. Trong phòng đức vua, sau khi chắc chắn đức vua đã ngấm thuốc mê. Hoàng hậu đứng dậy soi mình trong gương
-Hà hà, Bạch Tuyết đáng yêu. Đêm nay ta sẽ tặng con một đêm không thể nào quên được!
Trên bức tường lập lòe ánh nên, hắt lên một bóng người có đôi cánh và cặp sừng quỷ. Hoàng hậu rón rén từng bước một đi tới phòng của Bạch Tuyết, sau khi tốn hết mười đồng tiền vàng cho cung nữ hoàng hậu đã biết mật khẩu mở cửa
-Cửa kia ngự ở trên tường, có chàng Bạch Tuyết đẹp nhất trần gian!
Cánh cửa cót két mở ra hoàng hậu hí hửng lách vào trong, Bạch Tuyết còn đang say ngủ. Mái tóc đen thả dài trên gối trắng, đôi môi đỏ thở khe khẽ. Không kềm lòng được hoàng hậu Ice tiến đến bên giường Bạch Tuyết, đặt lên môi chàng nụ hôn đánh thức công chúa ngủ. Quả nhiên Bạch Tuyết mở mắt ra, chàng kinh ngạc la lên
-Sao người vào đây được!?
Nhưng cái miệng nhỏ mà giọng không nhỏ của chàng bị một nụ hôn chặn lại, hoàng hậu cười cười giở giọng dê với Bạch Tuyết
-Suỵt, nói nhỏ thôi, đức vua nghe được là hai ta tiêu ngay. em cứ gọi ta là Ice cho thân mật!
-Ice, sao người dám vào đây lúc khuya như thế này?
-Từ lần đầu gặp ta đã thích em, giờ thì ta không còn kiềm chế được nữa!
-Không được đâu, người không sợ phụ vương biết được sẽ trách phạt !?
-Với ta không gì quan trọng hơn Bạch Tuyết!
Ice không ngừng rót những lời đường mật vào tai Bạch Tuyết, còn tay thì thoăn thoắt cởi nút áo của chàng. Bạch Tuyết ngây thơ sức yếu làm sao có thể chống lại con dê chúa, chàng đành bất lực buông xuôi.
Vì muốn che mắt đức vua về quan hệ bí mật của hai người, ban ngày hoàng hậu ra sức hành hạ Bạch Tuyết trước mặt đức vua. Ban đêm phải quỳ gối năn nỉ bạch Tuyết cho vào phòng.
Bạch Tuyết càng lớn càng thêm đẹp, ngay cả đức vua cũng phải ganh tỵ sắc đẹp của chàng. Một đêm Bạch Tuyết thỏ thẻ với Ice
-Chàng ơi, chúng ta còn phải lén lút phụ vương đến bao giờ nữa? Em muốn sớm được ngày đêm bên chàng!
-Con chim bé nhỏ của ta đừng nôn nóng. Đợi tên vua già xuống lỗ rồi hai ta sẽ ôm vàng cao bay xa chạy tới vùng dất mới!
-Nhưng em thấy phụ vương còn khỏe mạnh lắm, chắc sẽ sống tới một trăm tuổi!
-Đừng lo, mỗi bữa ăn của đức vua ta đã thêm vào chút độc dược bí truyền. Sẽ sớm có tin vui ngay!
-Chàng thật là chu đáo!
Xui thay một tên lính vô tình nghe được âm mưu thâm độc của hai con quỷ liền cấp báo ngay cho đức vua. Nghe xong đức vua lửa giận bừng bừng đứng dậy đập bàn quát.
-Láo ! Chúng định âm mưu cướp ngôi à !? Ta phải trừng trị chúng thật thích đáng!!!
Một con ruồi vo ve bay gần đó rớt cái bịch vì giật mình bởi giọng gầm tựa sư tử của nhà vua. Tiếc thay, nhà vua quá si mê hoàng hậu nên không thể ra tay. Ngài bèn trút cơn bực tức lên Bạch Tuyết đáng thương. Nhà vua cho gọi một tên thợ săn.
-Ngươi mau đi giết Bạch tuyết cho ta!
-Tuân lệnh!
Tên thợ săn vâng lệnh dụ Bạch Tuyết vào một khu rừng định ra tay hạ sát. Tình thế nguy cấp nhưng Bạch Tuyết chẳng hề nao núng, chàng giở tuyệt chiêu nam nhân kế ra ngay. Chàng ngước đôi mắt long lanh mọng nước nhìn tên thợ săn, cất giọng thỏ thẻ
-Xin ngươi hãy tha cho ta, ta nguyện làm theo bất cứ điều gì ngươi yêu cầu!
-Làm theo bất cứ yêu cầu nào của ta!?
Tên thợ săn nghe xong lập tức xịt máu mũi ngất xỉu tại chỗ, Bạch Tuyết cười vang chiến thắng
-Ngu thì cho chết. Phụ vương, người đã nhẫn tâm dứt tình phụ tử thì con đây không ngu mà quay về. Chúc phụ vương sớm ngày nhắm mắt!
Nói xong lời từ biệt, Bạch Tuyết quay gót ngọc tiến vào rừng sâu âm u. Tên thợ săn tỉnh lại biết nhiệm vụ đã thất bại vì tật háo sắc, lòng hắn tràn đầy lo sợ. Về tay không thì chết với nhà vua. đang bí thì hắn thấy một con heo rừng chạy ngang. Mừng như bắt được vàng hắn làm thịt ngay con heo, sau đó đem quả tim về dâng cho đức vua.
-Sao ta thấy cái này giống tim heo ta thường hay ăn!
-Thưa bệ hạ, vì Bạch Tuyết thơ ngây trong sáng nên quả tim cũng lớn hơn người bình thường ạ!
-Ngươi nói nghe có lý, thôi ngươi hãy lui ra!
-Kính chào bệ hạ!
Thường thì ông trời không tha cho kẻ gian ác, tên thợ săn dối trá vài ngày sau đã chết do trúng thực thịt heo. Đức vua an tâm ngủ ngon vì tưởng Bạch Tuyết đã chết, còn hoàng hậu do đau lòng quá độ nên ăn uống nhiều hơn bình thường gấp năm lần. Nói về Bạch Tuyết sau khi đi sâu vào rừng, chàng nhìn thấy một ngôi nhà nhỏ xinh. Chàng đạp cửa bước vào, có bảy người lùn đang ngồi ăn. Thì ra đây là nhà của người lùn, thấy có người lạ bảy chú lùn vội vã hỏi
-Ngươi là ai !?
-Sao tự nhiên xông vào nhà người khác mà không gõ cửa!?
-Ngươi có mục đích gì!?
-Hay ngươi là cướp!?
-Tất cả nín hết!!! Ta tên Bạch Tuyết từ nay sẽ là chủ ngôi nhà này, các ngươi mau dọn giường cho ta ngủ!
-Cái gì !?
-Sao bọn ta phải nghe lời ngươi!?
-Đây là nhà của bọn ta mà!?
-Đi ngay hay muốn ăn đập?
Bạch Tuyết bẻ tay ra chiều đe dọa, các chú lùn nhìn thấy người ta to hơn mình thì sợ khiếp vía, đành lủi thủi đi dọn phòng cho Bạch Tuyết. Từ đó bắt đầu chuỗi ngày nô lệ của các chú lùn. Sáng quét dọn nhà, nấu cơm. Chiều nấu cơm, dọn giường ngủ. Còn Bạch Tuyết thì đang bận rộn vừa ăn táo vừa viết thư. Viết xong chàng kêu một chú lùn lại.
-Ê !!
-Dạ chủ nhân có gì sai bảo ạ !?
-Ngươi mang lá thư này bí mật vào hoàng cung trao tận tay cho Ice hoàng hậu, chờ có thư trả lời mới được về. Nghe rõ không?
-Rõ ạ !!
Chú lùn hấp tấp chạy đi. Khi lá thư được giao đến nơi Ice đọc xong nét mặt vui mừng liền viết thư trả lời cho Bạch Tuyết. Không ai biết trong thư viết gì mà một thời gian ngắn sau có tin đồn Bạch Tuyết bị hoàng hậu đầu độc, trên đường chạy trốn hoàng hậu đã rơi xuống vực sâu. Đức vua nghe tin đau lòng vô hạn nên không lâu sau đã từ trần, nhưng nghe đâu do ăn phải tim heo nên nhà vua bị ngộ độc thực phẩm mà chết. Ôi lời đồn, ai biết đâu là thật là giả.
Cỗ quan tài của Bạch Tuyết được làm bằng pha lê trong suốt, gương mặt chàng vẫn hồng hào như đang ngủ. Để tưởng nhớ đến Bạch Tuyết các chú lùn ăn mừng suốt bảy ngày đêm, sáng ngày thứ tám thì tất cả lục đục kéo nhau tìm nơi ở mới. Vì sợ lỡ xui xẻo gặp người giống Bạch Tuyết thì toi đời
Xa xa có tiếng vó ngựa phi, một hoàng tử cực kỳ đẹp trai xuất hiện. Cơn gió thổi bay chiếc mũ lộ ra một gương mặt…Ủa đây là hoàng hậu Ice mà, thì ra Ice chỉ giả chết để đánh lừa mọi người. Ice cuối xuống hôn lên đôi môi đỏ của Bạch Tuyết, mi mắt chàng giựt giựt rồi mở to. Tia nắng chiếu lấp lánh chim hót ca vui mừng cho đôi tình nhân được đoàn tụ. Từ đó Bạch Tuyết sống hạnh phúc bên Ice trong lâu đài nhỏ cùng đống vàng Ice lấy trộm trong cung.