Đêm Khuya Xóm Vắng – Tác Giả Lý Thu Hương
Lần đầu tiên mình đăng truyện lên đây có lẽ văn chương của mình ko đc hay cho lắm nhưng chuyện mình kể sau đây hoàn toàn có thật do chính dì 2 mình kể lại. Có gì sơ xót mong bỏ qua và đừng ném đá hay xúc phạm nhé, vì người trong cuộc là người thân của mình nên mình ko bịa ra đâu. Ok mình bắt đầu nhé
Mình ở miền Tây, chính xác hơn là ở Trà Vinh mà các bạn cũng biết TV là tỉnh nhỏ vào khoảng 45 năm trước nó hoang sơ và vắng vẻ khỏi phải nói.Trong xóm ngoại mình chỉ lưa thưa vài căn nhà cách nhau khá xa nhưng đc cái là trong xóm toàn là bà con dòng họ nên cũng đỡ trống trãi. Và nhà dì 2 mình cách nhà bà ngoại chừng 150m. Thời xưa rất khổ cực vì ko có tiền nuôi nổi vợ con nên dượng 2 mình đã phải lên tận Sóc Trăng làm thuê rồi hàng tháng về thăm vợ con 1 lần bởi vậy dì 2 chỉ ở nhà 1 mình cùng 2 người con, 1 người 4t (anh B) và 1 người con dì 2 mới sinh đc hơn 1 tháng (anh K). Hôm ấy đã xãy ra 1 chuyện kinh dị mà tới giờ dì 2 kể lại vẫn còn dựng tóc gáy. Đêm ấy như thường lệ khoảng 7h là tắt đèn lên giường ngủ, ở quê thời đó ngủ rất sớm, ko hiểu sao bình thường anh mình rất ngoan, ít khóc đêm lắm nhưng hôm ấy khóc đến 10h mấy dì 2 dỗ cở nào vẫn ko chịu ngủ, linh cảm của 1 người mẹ biết có điều chẳng lành nên dì 2 mình ra nhà trước khấn vái tổ tiên, ko ngờ anh mình nín khóc ngay sau đó và thiu thiu ngủ. Chuyện chưa êm xuôi, dì 2 mình mở đèn dầu leo lét cho đỡ sợ và chợp mắt chưa sâu thì nghe có tiếng chân rất nhẹ nhưng dì 2 cảm nhận đc. Bỗng dì 2 lạnh toát lưng mà ko hiểu vì sao thì thấy bà ngoại mình vén rèm bước vào, mặt bà ngoại cười cười kì lắm, dì 2 mình cũng khó hiểu thường bà ngoại ngủ rất sớm ko bao giờ lại nhà mà trể thế này, lúc đó 11h rồi còn gì. Dì 2 hỏi ngoại ” sao má lại trể quá vậy, đêm khuya má đi qua đây 1 mình ko nên, lỡ dấp té con cháu đâu ai hay”. Đáp lại dì 2 là gương mặt cười cười của bà ngoại đầy kỳ quặc rồi bà hỏi “con mày đâu t ẳm cái coi”. Lúc đấy nằm ngủ thì dì 2 mình nằm giữa 2 bên là 2 anh mình, dì 2 với vòng tay chỉ vô anh K gần sát vách thì bà ngoại nhanh như chớp đi tới bên giường vòng tay ôm anh K, dì 2 mình nói lúc ngoại dơ tay qua như có mấy bẹ nước đá để lên mình dì 2 vậy, cái lạnh khiến người ta sởn gai ốc, anh K mình bỗng giãy dụa rất mạnh và trợn tròn mắt như bị nghẹt thở, dì 2 hoảng vía ngước lên nhìn ngoại thì ko còn là ngoại nữa, mặt bà ấy rổ hoa mè rất nhiều cũng nụ cười kì quái đó.theo lời dì mình kể thì là bà 6 xóm trên, bà này đã chết lâu rồi nhưng bả nhát người ta là khét tiếng lun, trong xóm ko ai ko sợ bả. Bản năng người mẹ trỗi dậy và biết ko phải là bà ngoại thì dì 2 mình cào vào mặt bà ấy rất mạnh, mới sinh đc hơn 1 tháng nhưng dì 2 mình rất mạnh, dì túm lấy cổ bà ấy mà cào và đánh dã man rốt cuộc bả buông anh K ra và đi ra đứng ở trước rèm cửa còn nói với vào 1 câu ” t nựng con mày chút mà mày làm ghê quá ” rồi đi lun. Dì 2 mình lúc này mệt như bị ai đánh vậy, toàn thân đau nhức mặc dù hồi nãy là dì 2 đánh bà ấy. Dì 2 kêu anh B dậy và bế anh K chạy qua nhà bà ngoại, kinh dị hơn nữa là vừa ra trước cổng nhà chuẩn bị quẹo qua nhà ngoại thì có tiếng bà 6 văng vẳng “ê mày đi hả” rồi cười lanh lãnh đến lạnh người giống như bà ấy trêu dì 2 xog rồi khoái chí lắm vậy. Qua nhà ngoại ngủ đến sáng thì dì 2 kể cho bà ngoại và ace trong nhà nghe ai cũng dựng tóc gáy với bà 6. Ngoại dắt dì mình lại nhà ông thầy có tiếng ở TV để xin bùa đeo và dán trong nhà, từ đó dì 2 mình ko bị nhát nữa nhưng những người ở xóm thỉnh thoảng vẫn bị bà 6 nhát. Mình cam đoan chuyện mình kể là sự thật vì thời ấy hoang vắng ko đèn điện ít người sinh sống thì ma quỷ có là điều rất dể hiểu và còn rất nhiều chuyện tâm linh khiến mình ko tin ko đc ở xóm lắm, có rãnh mình sẽ kể tiếp nhưng mình bảo đãm ko chuyện nào rợn bằng chuyện của dì 2 mình hết.