Cuộc – Truyện Sex Cực Hay 2023 – Update Tập 8

Câu truyện này là câu Truyện Hâu cứ… Hư Cấu liên quan đến nhân vật cậu nhóc Hải Thiên… Gia đình cậu đang ấm êm thì một tai nạn xảy đến với bố mẹ cậu và cậu trở thành mồ côi..May thay cậu được một ông sếp lớn nhận làm con nuôi… phút chốc đang là một đứa trẻ mồ côi với gia cư cậu trở thành một thiếu gia… đổi đời… đời đổi… và Sau này cậu dzớt luôn cả con gái của sếp tức là chị nuôi của mình… Cái kết có hậu… Hải Thiên Sống Hạnh phúc bên hai người chị nuôi của mình… những tình huống éo le… gây cấn “ Tim cả cheo” Truyện này tôi Viết theo kiểu kể truyện ngoài đời dí dỏm…Mong các Bạn đón xem…
////////////////////////////////////////////////////////
Chapter one là Chapter 1….là
Tập 1 dài dòng quá thôi… vào truyện.

Nó sinh ra trên đất Tây Ninh… Bố nó là trưởng Phòng Bảo Vệ của một xí nghiệp ở Tây Ninh….Tại đây bố nó đã nó quen mẹ nó….Ờ nhỉ bố nó phải quen mẹ nó mới sinh ra nó đúng không?….Đúng hả… nếu đúng thì tôi kể tiếp …. Bố nó sáng đi làm tới chiều… chiều về nhà thì dạy võ cho mấy đứa nhóc hàng xóm… Bố nó cũng là Võ Sư… Đệ Thất đẳng Thái cực đạo, Quyền Thái, cộng thêm võ Bình Định nữa…. Nghe thấy ghê chưa…ghê rồi hả nếu cộng thêm Đệ Thất Đẳng vỏ chuối chắc ghê lắm đó …

nghe đâu bố nó ngày xưa làm đặc công, đặc vụ hay phở đặc biệt gì đó, hỏi bố nó sẽ rõ…còn hỏi tôi thì tôi bó tay ….

Mẹ nó thì có quán cơm tấm trước xí nghiệp của bố nó làm, sáng nào cũng thế, từng đĩa cơm tấm nóng hổi vừa thổi vừa ăn…ăn vào thì phỏng bố nó miệng nóng mà … Bố nó trước khi đi vào làm đều tương một đĩa cơm tấm to chà bá lửa cho chắc bụng… À nói về bố nó… bố nó Tên là Nguyễn Hải cao to lớn và điển trai… còn mẹ nó tên là Trần Cẩm Tú” trời tên đẹp quá tôi nghe thấy tôi còn mê nữa đó ” vẻ đẹp của mẹ nó tự nhiên Thuỳ mị không phấn son trên trung bình…

cứ sáng nào bố cũng tương một

Đĩa cơm tấm và tám với mẹ nó thì “ Tuy chưa quen mà lòng như đã, dẫu ngoài còn e” và cứ thế… Thôi đi vào vấn đề chính mẹ nó cho rồi đi cứ đi vòng vòng mỏi chân thấy bà nội… Và cuối cùng thì “ Mỗi năm đến hè là em em có bầu… bao nhiêu ngày sau đẻ ra thằng Cu… ngày mai nó lớn… thì nó giống bố nó chứ giống ai”…. Có vậy thôi mà cũng hỏi… ừ thì sinh ra nó chứ sinh ra ai… có vậy thôi mà cũng không hiểu… thắc mắc Hoài mệt ghê

…. Nó Tên là Nguyễn Hải Tặc…. Chết mẹ lộn…người ta nói lộn mà sao nhìn người ta dữ vậy… Già cả ai mà không không lẫn lộn… mấy người đúng là chưa già đã khó tính ….nói lộn thì từ từ để người ta nói lại… xí ghét…….Tên của nó là Nguyễn Hải Thiên… Khi mẹ nó sinh ra nó…là con trai” ừ có cục thịt dư thì là con trai rồi ” … khi mẹ nó mang thai, bố nó chăm cho mẹ nó lắm… nào là gà ác, gà hiền hầm thuốc bắc” ủa có gà hiền hả tôi mới nghe đó ”… nào đậu đen, thục địa bố nó nấu cho mẹ nó uống… nên sinh ra nó… nó khỏe như trâu… và nhờ thuốc bắc nên nó cũng thông minh đáng kể…

nó lai vẻ đẹp của mẹ nó, và cũng được sức khỏe như bố nó

Gia đình nó thuộc đẳng cấp Trung Lưu, bố mẹ nó cho nó ăn đầy đủ… nên nó lớn hơn mấy đứa cùng tuổi nó…Đặc biệt Thiên bắn ná, và bắn cung rất giỏi, tách nước mà để cách vài chục mét coi như bị Thiên bắn hạ ngay.

Biết bố mẹ thương nó nên nó lúc nào cũng ngoan và nghe lời bố mẹ nó…nó chăm học và chịu khó giúp bố mẹ… Thiên rất thông minh….nên Bố mẹ rất thương nó… cuộc sống của nó cứ mãi em đềm trôi qua như những đứa trẻ lúc đó…Thì một biến cố đau thương xảy đến đã biến đổi cuộc đời của Thiên… Hôm đó buổi trưa bố Thiên về Tiệm Ăn cơm, đang trò chuyện với mẹ… Thì bỗng đâu một xe tải bị lạng tay lái, ủi sập mẹ cái quán và căn nhà…Ba người đã ra đi, Bố mẹ Thiên, người Tài xế ông ta bị lạng tay lái do cơn đau chim… chết mẹ lộn… cơn đau tim mới đúng …. Bố Mẹ Của Thiên bị tai nạn đột ngột qua đời để lại cho Thiên niềm thương nhớ Vô biên…Từ đây Thiên trở thành trẻ mồ côi nhà cửa bị sập tan nát… Mồ Côi…Vô Gia Cư… cuộc đời đen tối sẽ có phải không?

Trời đã ngã chiều, cơn giông tố bắt đầu nổi lên. Một bầu không khí âm u rùng rợn bao trùm cả một vùng thuộc phía đông…

Mây u ám kéo đen kịt, mọi vật chìm trong bóng tối mờ mờ. Thỉnh thoảng một lằn chớp sáng lóe lên ở chân trời, rồi tiếng sấm động ầm ầm, tưởng như rung chuyển cả một góc trời.

Con đường lộ chính, thường nhật đông người qua lại, nhưng lúc này vắng ngắt. Những khách đi dường, những chú xe ôm và xích lô tấp vào lề đường để trú mưa tránh cơn giông bão. Ngay những kẻ cô đơn lỡ độ đường cũng đã tìm nơi yên tĩnh tránh gió mưa. Chỉ Mình Thiên Lầm lũi bước trong mưa…. Lòng buồn lặng bước… đâu đó trong quán cà phê phát ra giọng rên rỉ như kiểu Bố Chế Linh…

Mưa rơi cho đời thêm nhớ thương

Hạt mưa ướt vai người tha hương

Mưa rơi phố khuya vắng tiêu điều

Xóm nghèo quạnh hiu màn đêm tịch liêu

Đêm đêm đem lời ca tiếng thơ

Đời ca hát cho người mua vui

Như khi cánh nhung khép im lìm

Ánh đèn lặng tắt gởi ai nỗi niềm

Người đến bên mình khi

vui trăm ngàn lưu luyến

Như hoa xưa đã tàn úa đâu còn

Đời ta là bến ai qua ghé thăm đôi lần

Nhớ chăng tiếng ca cung đàn ngày xưa

Đêm nay bên thềm một bóng ai

Dừng chân bước giang hồ phiêu linh

Mưa đêm vẫn rơi mãi không ngừng

Có người ca sĩ khóc đời quạnh hiu

Hết bài Kiếp Cà Câm… Kiếp Cầm Ca thì

Một ông trong quán nhậu… úp mấy cái chén xuống rồi dùng đũa gõ cong cóc… miệng thì não nề

Mưa ngày xưa, rơi trên đường phố

Mưa vô tình, làm ướt áo em

Mưa ngày xưa, từng cơn mưa không dứt

Mưa vô tình, cho mình quen nhau

Mưa ngày xưa, rơi trên đường vắng

Mưa u hoài, vì mong dáng ai

Mưa ngày xưa, từng cơn thương nhớ

Mưa đâu ngờ, cho mình yêu nhau

Nhớ….nhớ mưa bong bóng

Nhớ dáng em buồn,

Nhớ lệ em tuôn

Nhớ, nhớ mưa bong bóng

Nhớ khi tan trường

Em sát vai anh

Hai mái đầu xanh, thì thầm ước hẹn

Hai mái đầu xanh, tình yêu trọn vẹn

Em Ai ngờ bong bóng vỡ tan

Thôi rồi em đã sang ngang theo chồng

Trời mưa bong bóng phập phồng

Em đi lấy lấy chồng để khổ cho nhau

Anh về ôm mối thương đau,

Em đi có nhớ anh nào năm xưa

Phải chi hôm ấy đừng mưa

Phải chi hôm ấy đừng đưa em về.

Con bà nó đứa nào bật bài hát nghe buồn thối ruột thối gan… Còn thằng cha bợm nhậu hát cái bài như bị vợ bỏ… nghe như bị mất sổ gạo… Thiên Cứ lầm lũi đi trong mưa…

Kệ Cha nhà nó ta đây đếch cần, cuộc đời không cần ta… Thì Ta cần chi đến nó… đang bước đi thì rầm…

Hết tập 1….