Bà Chị Đít Bự
Thế là 5 năm mỏi tay mòn gối với cái ghế đại học chết tiệt, tôi cũng đã thoát khỏi cái cảnh sáng ôm cặp đi, chiều lết xác về đầy ngao ngán. Cũng may là ra trường đúng thời hạn, ko bị trễ tháng nào, với tôi đó là hạnh phúc.
Xách balo lên và đi về quê với cảm giác thật vui sướng, vì tôi sẽ không đi đâu xa nơi này nữa, tôi sẽ làm việc ở đây. Quê tôi là 1 huyện nghèo miền núi, không khí của cái sự nghèo trên núi khiến tôi sảng khoái hơn là cái không khí giàu ở dưới đồng bằng, bụi bặm và xô bồ.
Vừa mới ra trường cũng định ở nhà mấy tháng ăn chơi cho thoải mái, ai dè bố già lại bắt đi làm ngay, ngán ngẩm. chả là bố già có quen mấy ông bạn bên công ty xây dựng, nghe nói có thằng con mới ra trường học ngành kỹ thuật nên nhận ngay vì là chỗ quen thân với nhau.
Ôi thế là đi tong cái kế hoạch nghỉ xả hơi của mình, đau lòng.
Tới ngày hẹn đi làm, mình ăn mặc chỉnh tề chuẩn bị cho công việc đầu tiên trong đời, nhìn kỹ thì thấy mình cũng hơi đập chai thế nào ấy
Lượn lờ vài vòng cái huyện nghèo xem thử bao năm qua có gì thay đổi ko rồi mới chịu tới cái địa chỉ công ty bạn của bố già. Vừa vào cửa đã gặp ngay tên bụng bự, dáng có vẻ ngầu, chắc là giám đốc đây.
– chào chú, cháu là con bố Minh, sáng nay bố bảo cháu chạy qua đây gặp chú – tôi mở lời chào ông ấy trước.
– chào cháu, bố cháu đã nói chuyện với chú rồi, không ngờ cháu cũng bảnh trai quá nhỉ – ông ấy chào lại tôi.
– Dạ, cảm ơn chú.
– Uh, thôi ngồi lại đây rồi chú sẽ hướng dẫn sơ qua công việc cho cháu.
Nói chuyện tầm khoảng nửa tiếng là xong, vì là mới ra trường chưa có kinh nghiệm nên ông ấy giao cho mình nhiệm vụ giám sát công trình hàng ngày cho công ty.
Có công việc thì vui cũng vui, nhưng cũng buồn thúi ruột các bác ợ, công trình ở đâu thì mình ở đó, nghĩa là không được ở nhà thoải mái, mà phải ăn dầm ở dề với cái lũ xi măng, cát, sỏi… nghĩ đến thế là nản
Cái công trình chết tiệt này cách nhà mình tận 70km, làm phải ôm đồ đạc tới đó thuê trọ, cũng may cái nhà trọ đó cũng gần cái công trình của công ty đang làm. Ngày ngày ra công trình, chán lại nhảy ra quán cà phê ngồi, ngày nào cũng như ngày nào thiệt là buồn chán với cái công việc này.
Công trình mình đang giám sát là trường học, các cô giáo ở đây thì cũng chẳng có cô nào hấp dẫn cả, vừa già vừa xấu, nếu trẻ thì cũng lùn và nhan sắc chẳng có gì nổi bật. Bỗng 1 hôm buồn chán mình la cà lên hành lang mấy phòng học cũ dạo chơi, thấy 1 phòng học vẫn còn mở cửa, đi ngang qua thì thấy 1 cô đang ngồi làm việc, thấy cô này cũng xinh xắn, dáng người cũng đẹp, mình mới lân la nói chuyện cho vui.
– hết giờ làm rồi mà vẫn còn làm là phí phạm tiền của nhà nước nghen cô
– sao lại phí? – thấy mình nên cô cũng nhoẻn cười hỏi lại
– thì hết giờ mà cô còn ngồi thì phí tiền điện chứ sao
– à, thế cũng nói được – thấy mình vui tính nên cô cũng chuyện trò
bước vô phòng mình ngồi tự nhiên, thấy cô này có vẻ dễ thương nên mình thoải mái nói chuyện, mình hỏi:
– cô là giáo viên chủ nhiệm lớp này hả?
– ừ, hôm nay gần hết năm học nên chị ngồi làm thêm cho kịp
thấy cô này đổi cách xưng hô nên mình cũng theo luôn, hỏi tiếp:
– mấy chị thì sướng rồi, chuẩn bị nghỉ hè xả hơi thoải mái.
– Hì, nghề nào cũng có cái mệt mà em. Mà hình như em làm gì ở dãy phòng học mới đang xây hả?
– Dạ, em đang giám sát cái phòng học của trường mình, ra vô hoài cũng chán nên em đi dạo lung tung quanh trường cho vui.
– ừ, nhà e ở đâu vậy, chắc không phải dân ở đây phải không?
– Nhà em ở trên huyện, giám sát công trình này nên thuê nhà trọ gần đây để tiện đi làm.
– Hì, vậy chắc mới tới nên cũng buồn phải không, ráng xong công trình rồi lại được về nhà ý mà.
Cười nói 1 hồi rồi chị ấy cũng cắm cúi vào máy tính làm việc, mình ngồi lấy nước uống rồi móc điện thoại ra chơi game, lâu lâu dòm trộm chí ấy. công nhận chị ấy có gương mặt dễ nhìn thiệt, xinh xắn, nước da cũng trắng trẻo, thân hình đầy đặn múp máp. Mình đoán chị ấy hơn mình khoảng 5 tuổi. mình tiếp tục câu chuyện:
– chị dạy ở đây lâu chưa?
– Chị làm được 2 năm rồi em
– Nhà chị ở đây hả
– ừ, nhà chị cũng cách đây khoảng gần 2km.
thấy chị ấy chăm chú vào máy tính làm việc nên mình cũng không hỏi nữa, sợ làm xao nhãng công việc của chị ấy. ngồi cũng buồn, mình đứng dậy đi lòng vòng quanh phòng, lấy mấy cuốn sách lên xem thử có sách gì hay không để đọc cho vui. Lúc này mình đang đứng chỗ giá sách phía sau lưng chị ấy, ở phía sau nên mình dòm chị ấy lâu hơn, kĩ hơn. Thân hình của chị đẹp thiệt, vòng eo uốn lượn xuống tới cặp mông nở nang trong cái quần tây trông thật đẹp và hấp dẫn, cặp mông chắc cũng phải 93 là ít. Nhìn mà muốn sờ vào quá. Lâu lâu chị với tay ra sao kéo vạt áo thun xuống để khỏi lộ vùng thịt chỗ lưng quần. nhìn mà thấy hấp dẫn quá mấy bác ạ. Mình nhẹ nhàng lấy con smartphone ra chụp lén cặp mông đầy khiêu gợi đó ở phía sau. Thấy chị đứng dậy gấp máy tính lại, chắc là về nhà đây. Thấy vậy nên mình cũng chào chị rồi đi ra chỗ dãy nhà đang xây.
– thôi em xin phép xuống chỗ công trình đây chị.
– ừ, em đi đi. Chị cũng chuẩn bị về luôn đây. Định ngồi tí mà ai ngờ trễ quá không kịp nấu nướng gì cho chồng con rồi.
nghe vậy thì biết chị đã có chồng, tự dưng thấy buồn chút chút.
– hì, phụ nữ mà đam mê công việc quá không tốt đâu nghen chị
– ừ chị biết mà
chị nói và nở nụ cười trông xinh quá cỡ, lòng rôi cảm thấy xao xuyến bồi hồi. ước gì mình được là chồng của chị ấy để được sờ mó cặp mông kia cả ngày. Chị đi ra khóa cửa lại, dáng người chị cao nên khi khóa cửa phải khom lưng xuống, cặp mông chìa ra phía trước mặt tôi, tim tôi bỗng rạo rực thèm khát. Cặp mông đẹp quá, mông của hoa hậu cũng chỉ tròn đẹp thế này là cùng, đôi chân dài sao mướt rượt, ước gì. Tôi chỉ kịp nhìn chứ biết là không kịp rút điện thoại ra chụp lén nữa rồi. vài giây ngắn ngủi nhưng nó in sâu vào tận trí não của tôi không sao quên được.
đi về với tâm trạng xao xuyến, giống như tình yêu sét đánh vậy. không! Tình dục sét đánh có lẽ hợp lý hơn, vì tôi rất muốn lên giường với chị để thỏa lòng nắn bóp cặp mông kia.
Ra quán cơm ăn đại cho xong bữa rồi về phòng trọ nằm, lấy sức chiều đi làm. Nhưng trưa nay không như trưa mọi ngày, giấc ngủ có vẻ khó đến hơn, có lẽ tại chị, đúng hơn là tại cặp mông của chị làm tôi cứ nhớ mãi, cặp mông gì mà nảy nở như mông của các hoa hậu trên truyền hình, rất tròn và cân đối, nảy nở. với tay lấy điện thoại ra xem lại tấm hình chụp lén, cơ hồ như muốn xuất tinh vì những suy nghĩ bay bổng trong đầu, rồi nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ. trưa đó tôi đã mơ một giấc mơ thật đẹp.
Đến tận 2 giờ chiều tôi mới lò mò dậy ra công trình, trời nắng thật đẹp, dễ chịu. đâu đó có tiếng ồn ào của mấy người công nhân. Nhìn ra phía chỗ cầu thang, thấy 2 tên đang lời qua tiếng lại, lại chuyện gì nữa đây không biết. lại gần thấy 1 anh đang ôm mặt rên la, thì ra anh kia vác khúc cây dài ra sau vứt, khi đi vô tình khúc cây quẹt trúng mặt anh kia, trầy sướt cũng nhẹ. Mà chả hiểu lời qua tiếng lại kiểu gì 2 tên này sáp vô quất nhau, làm mình hoảng hồn nhảy vô can. Can mãi không xong bực quá mình nói:
– nếu 2 anh mà đánh nữa thì tôi sẽ gọi giám đốc công ty mấy anh đó.
Có vẻ lời dọa này có hiệu lực, vì thấy 2 tên này đứng im, giảm bớt sự hùng hổ xuống. mình cũng nhẹ người. đúng là môi trường lao động phức tạp thiệt, hở tí là lôi nhau ra solo. Dạo vài vòng công trình thì thấy cũng chả có việc gì cần chỉ trỏ, đành ra ghế đá sân trường ngồi tắm nắng. vừa ngồi vừa hi vọng chị ấy sẽ chạy lên trường để làm việc. nhìn đồng hồ thì thấy hơn 2h30 chút. Chắc chị ấy không tới đâu. Đang định ra ngoài cổng làm ly cà phê cho tỉnh táo thì thấy bóng dáng ai quen quen. Hehe, chị kia rồi, thôi hẹn cà phê lúc khác vậy. dáng chị cao ráo ngồi trên chiếc Click màu đen, công nhận dáng chị nhìn sang trọng vãi, ăn mặc chỉnh tề không luộm thuộm màu mè như mấy bà ở đây. Có lẽ dáng chị đẹp nên quan trọng cái mặc, cũng có thể là dáng chị đẹp nên mặc gì cũng đẹp. đợi chị chạy tới rồi tôi nở nụ cười chào chị:
– chị siêng làm thế, nay ngày nghỉ mà?
– ừ tại nhà chị không có internet, nên lên đây làm tiếp cho xong.
Đợi chị vào phòng rồi tôi lẽo đẽo vô, giả vờ xin uống nước để được ngắm nhìn người đẹp. sáng giờ mải mê với cặp mông quyến rũ kia nên chưa kịp hỏi tên chị là gì.
– chị tên gì vậy, nói chuyện cả buổi sáng mà em vẫn chưa biết
– ah, chị cũng mải làm nên quên giới thiệu, chị tên là Thu Trâm, gái 1 con 30 tuổi – chị vừa nói vừa cười làm tim tôi rung lên nhẹ nhẹ, giọng nói của chị nghe sao mà ấm áp, dễ chịu.
– em tên Vương, trai chưa con 24 tuổi – tôi trêu lại.
nói chuyện hồi lâu thì cũng hết chuyện nói. Chà, nghĩ chuyện gì để nói tiếp đây ta. Mới gặp thì nói nhiêu đó cũng là nhiều rồi. chợt nhìn vào cánh tay trái của tôi có vết trầy nhẹ, do lúc nãy can 2 cha nội kia nên bị va quẹt vô bức tường gạch mới xây. Thế là có chuyện để nói rồi. tôi giả vờ suýt xoa rồi nói:
– trong phòng có oxy già hay cồn không chị?
– ừ có em, làm gì thế?
– Nãy em bị trợt ngã nên tay bị trầy khó chịu quá, cho em ít để sát khuẩn.
– Ôi xui thế, ngoài đó gạch đá cây cối ngổn ngang dễ bị vướng chân lắm. mà bị lâu chưa mà giờ nói nói.
– Em định vô hỏi chị lúc đầu nhưng mải nói chuyện với chị nên quên mất tiêu. May mà còn nhớ, haha.
– Gớm, còn nhỏ mà ăn nói lanh quá.
Chị đưa cho tôi chai cồn, xắn cánh tay áo lên để nhỏ vào, vì vết trầy ở bắp chuột phái sau cánh tay nên cũng hơi khó khăn cho việc quan sát và sát khuẩn. trong khó ló cái khôn, nhờ thế mới có cái để nhờ chị giúp, tôi nói:
– chị giúp em với được không, vết thương ở phía sau nên em khó nhìn để sát trùng quá.
– ừ để chị.
Chị rời khỏi ghế bước lại phía tôi, ngồi cạnh tôi ở phía sau. Mùi hương nhẹ nhẹ thoáng qua, chả biết là mùi gì nhưng có vẻ rất phụ nữ, quyến rũ. Chị cầm chai cồn thấm vào bông gòn rồi thoa vào vết trầy của tôi, tôi ngoái cổ lại nhìn, tranh thủ lúc đó nhìn lén ngực chị luôn. Hôm nay chị mặc áo thun trắng ôm sát người, tôn lên những đường cong hấp dẫn mà không phải người phụ nữ nào cũng có những đường cong đẹp mê hồn như vậy. tôi len lén nhìn vào khe ngực say đắm, ngồi gần nên tôi cảm nhận được nhịp thở rung nhẹ qua 2 bầu ngực của chị. Vú chị thì vừa phải không to không nhỏ, trong rất vừa vặn, tựa 2 quả cam Vinh, tròn trịa sau lớp áo ngực màu tím. Chim tôi rung lên nhè nhẹ. Sợ nhìn lâu sẽ bị phát hiện nên thôi không nhìn nữa, quay đầu lại nhắm mắt ghi nhớ thật kỹ giây phút đó. Xong xuôi chị đứng lên trở lại bàn làm việc, nhìn dáng chị đi trước mắt, mông đít ngúng nguẩy theo sau là tôi cố gắng lắm mới kìm nén được, lúc này chỉ cần ai đó bóp nhẹ vào chim thôi là tôi sẽ bắn xối xả ngay lập tức.
Công việc của chị cũng nhanh chóng hoàn thành, sắp xếp tài liệu bỏ vô cặp chuẩn bị về. tôi đành đứng dậy chào chị trước để xuống lại với mấy anh công nhân chán ngắt:
– thôi e xuống dưới đã, chị làm rồi về sau.
– ừ e đi đi, chị cũng chạy qua kia có tí việc. khi nào rãnh thì ghé nhà chị chơi, ở xa mới tới chắc em cũng buồn vì chưa có bạn.
nghe câu nói đó lòng tôi vui sướng rụng rời, thế là xin số điện thoại của chị để bữa nào liên lạc mời chị ly cà phê cho vui. Hôm nay trời thật đẹp!
Tiếng gà gáy vang lên làm tôi sực tỉnh, nhìn đồng hồ mới 6h. hôm nay ngoài công trình đang xây tường nên thành ra tôi cũng chả vội đi làm. Cứ nằm thong thả vài phút rồi dậy bắt đầu ngày mới. nhìn ra xung quanh thấy khung cảnh thật yên ắng, dễ chịu, sảng khoái tâm hồn. mà đúng là cái xứ này chán thiệt, xung quanh chỗ tôi trọ cũng chả thấy thanh niên nào, thành ra cũng chẳng bắt chuyện được với ai. Ra ngồi quán cà phê vỉa hè ven đường quốc lộ uống ly cà phê, nhìn dòng người qua lại cho vui vẻ. ngồi buồn rồi cũng nhớ đến chị, nghĩ lại tiếc vì chưa chụp trộm gương mặt chị để những lúc như vầy mang ra ngắm. thôi đành hẹn dịp khác vậy. hút điếu thuốc và hình dung lại gương mặt, nụ cười của chị trong trí nhớ. Tâm hồn bay bổng phiêu du rong ruổi theo bóng hình mờ ảo, chợt tỉnh khi điếu thuốc đã tàn xém nữa bỏng tay, lúc đó đầu óc mới trở về thực tại. nhìn xa xa thấy cái xe màu đen quen quen, có phải chiếc Click không nhỉ, đúng nó rồi, và may mắn hơn là chị ngồi trên đó, nhìn dáng chị chạy lướt ngang qua, lòng vui vui khó tả. và cứ thế hầu như sáng nào vào khoảng 8h chị cũng đều chạy ngang qua tôi. mà kể cũng lạ, lúc trước tôi cực kỳ ghét chiếc xe Click, nhìn cứ xấu xấu thế nào ấy, nhìn là thấy ghét. Vậy mà giờ đây tôi thấy nó đẹp tựa thiên thần của các loài xe. Thế là cà phê buổi sáng cho tôi động lực mạnh mẽ. chỉ cần nhìn thấy chị mỗi ngày thôi là lòng tôi vui lắm rồi. nghe có vẻ điên điên sao ấy nhưng mà là sự thực các bạn ạ. Tôi đã không tin vào cái tình yêu sét đánh cho đến khi gặp chị, tôi có thể thề rằng nếu chị chưa có chồng thì nhất định tôi sẽ tán tỉnh chị ngay lập tức, tiếc rằng…
Mùa hè cũng đến, hoa phượng lại đỏ khắp công trình. Nhìn khung cảnh này sao thấy đẹp, đẹp như chị vậy, ước gì vợ của tôi sau này cũng đẹp như chị. Cầm điện thoại trên tay xoay đi xoay lại, làm thế nào để có cách tiếp cận, gần gũi với chị đây? Gọi cho chị? Nhưng gọi rồi nói chuyện gì, nói cái gì? Lại thôi. Vì chị đã có gia đình nên không thể cứ tùy tiện mà gọi được, nhỡ đâu chồng chị lại thấy nghi ngờ thì sao, thôi tính cách khác vậy.
– mẹ nó, sáng nay uống nhiều nước trà quá nên bị dí liên tục.
tôi vô phòng vệ sinh giải quyết chuyện muôn thuở, vừa tè mà vừa nhớ tới cặp mông của chị, dương vật tôi cương cứng, đái ra những dòng nước mạnh mẽ, tôi đang tưởng tượng được xuất khí trong người chị. Ngửa đầu sảng khoái với những ý nghĩ đen tối. tối về nhà, trong người cứ bức rức vì thiếu thốn cái gì đó. Tôi biết là mình đang muốn gì, tôi đang muốn hơi của người phụ nữ. không lẽ lại đi tìm gái, trong khi tôi biết thừa chả có cô cave nào ở cái xứ khỉ ho cò gáy này đâu. Không lẽ lại tự xử, chán đời. bỗng tin nhắn vang lên, thì ra là tin nhắn của gấu: “anh đang làm gì vậy, nhớ anh quá nè”. Từ bữa đi làm tới giờ hơn chục ngày rồi chưa về, chắc gấu đang nhớ mình đây. Đang cứng dái thì gấu nhắn tin làm mình nghĩ ra trò chơi nhỏ này để giải quyết nỗi buồn. nhắn lại “anh đang nằm trong phòng và cũng nhớ em nhiều lắm, vô yahoo đi em”. Bật máy tính lên và chat chit những lời ong bướm với gấu. gấu của mình tên Kiều Trinh, Trinh không mặn mà như chị Trâm, vì gái 1 con hao mòn tinh khí mà. Hehe. Gấu của mình thấp hơn chị 1 xíu, 1m63, da dẻ trắng hồng, cũng múp máp đáng yêu. Mỗi tuần về nhà mình hay rủ gấu đi hotel, lần nào cũng bị gấu phế võ công, mà lần nào gấu cũng bắt mình làm hai phát mới thỏa vẻ mãn nguyện. mình bảo Trinh mở webcam lên:
– em mở webcam để anh được thấy gương mặt xinh đẹp của anh nào.
– Thấy chưa anh, anh cũng mở lên đi.
– Thấy rồi, em đẹp lắm. em đang ở nhà làm gì vậy?
– Em đang nằm trong phòng, hôm nay ba mẹ đi chơi hết nên em ở nhà trông nhà.
– Em có nhớ anh ko?
– Nhớ chứ, nhiều lắm đó.
Chim tôi cương cứng, đứng dậy khóa cửa phòng cẩn thận rồi cởi hết quần áo ra cho dễ chịu. lấy điện thoại ra chụp chim 1 kiểu, cóp vô máy rồi sent qua cho em. Nhìn thấy dương vật cứng ngắc, dính cả 1 ít nước nhờn, em e thẹn nhắn lại:
– anh kì quá.
– Đẹp không em, nó đang nhớ em đó.
– Em cũng nhớ nó.
– Có muốn anh chụp thêm không?
– Hì- em ko trả lời mà chỉ gửi hình icon mặt cười e thẹn.
Tôi chụp thêm 5 kiểu đầy gợi dục nữa gửi cho em. Xem xong em nhắn:
– ước gì anh đang nằm ở đây, em sẽ mút cho đến khi anh ra thì thôi.
– Anh cũng muốn vậy, em cởi quần áo ra đi.
Nàng đang nứng nên nghe lời răm rắp. nhẹ nhàng đứng dậy cởi áo ra, nàng ở nhà nên không mặc áo ngực, cặp vú đong đưa trước màn hình gợi cảm.
– cởi quần rồi đưa l.ồn tới cho anh xem đi, anh nhớ cái l.ồn em quá.
Trinh cởi quần ra, ểnh cái l.ồn tơ tới gần camera laptop. Nhìn cái l.ồn đó thiếu điều tôi muốn càm chim mà chọt cho thủng cái máy tính. Xém nữa phóng tinh. Châm điếu thuốc cho cơn nứng hạ xuống. tôi bảo Trinh quay đít lại cho tôi xem, cặp mông tròn trịa nhảy múa trước mặt, tay tôi sục chim liên hồi. rít hơi thuốc, cơn nứng lên tới đỉnh điểm, từng dòng tinh trùng phóng ra dính cả lên màn hình, dính lên cái mông tròn đang đung đưa trước mặt. cảm giác sảng khoái nhẹ nhàng. Lấy điện thoại chụp cái cảnh tinh trùng bê bết gửi cho nàng, nàng xem mà tay chà liên hồi vào bướm, mặt mũi đỏ bừng, nàng cũng ra khi thấy chim tôi bê bết nước.
– em ra rồi, nhìn hình em chịu không nổi, cảm ơn anh.
– Em sướng là a vui rồi, lần sau nhớ a thì anh gửi tiếp hình cho xem.
– Cuối tuần nhớ về với em nhé, em đợi.
– ừ, cuối tuần a sẽ chơi e tê bướm luôn.
Cơn cực khoái qua đi nên cũng thôi không nói chuyện dâm dục nữa, hẹn em cuối tuần này chiến, tôi sẽ dập tơi bời vào cặp mông kia trong khi đầu óc nghĩ tới cặp mông của chị Trâm, nghĩ đến đó, chim tôi háo hức đến ngày cuối tuần đẹp đẽ. Tôi và em sẽ làm tình như thế nào?
Hạ hồi phân giải.